
Chú choai choai
Vắng chồng nàng hẹn với BồChẳng may bị lộ chạy xô ra ngoài
Anh chàng tung tẩy cụm khoai
Hiện nguyên hình chú choai choai xóm giềng.
Và nhận được sự góp ý của bạn bè:
Tưởng vợ đi vắng, đưa em về nhà
Vợ anh, chẳng có đi xa
Quay về bắt được...thế là hỏng xơi
Áo quần anh cởi hết rồi
Cô em cũng thế...đang mời lả lơi
Bỗng nghe tiếng vợ kêu trời...!
Rồi mụ túm đánh tơi bời em kia
Còn anh hồn phách rơi lìa...
Không quần, không áo thân kia trần truồng
Vợ đuổi...anh chạy cuống cuồng
Ba mươi sáu nước...nước chuồn là xong
Ngược xuôi anh chạy lòng vòng
Hết đường, đành phải phóng lên mái nhà
Vợ anh chẳng đuổi được nha
Mụ phải đứng lại...chửi xa chửi gần
Anh thì...đã thoát được thân
Nhưng mà tâm trí, tinh thần hoang mang
Qủa này...thì phải xuống thang
Xin vợ tha thứ...tính tình trăng hoa
Chẳng biết, vợ có bỏ qua
Để vợ chồng được như là trước đây...?..!
Chúc các bạn đọc thơ vui vẻ!
EmoticonEmoticon